Blog về kiếm tiền online, học Tiếng Anh MMO, thương hiệu cá nhân
Blog về kiếm tiền online, học Tiếng Anh MMO, thương hiệu cá nhân

Blog về kiếm tiền online, học Tiếng Anh MMO, thương hiệu cá nhân

tumichael.com là blog về mmo, online marketing, học Tiếng Anh MMO. Giúp bạn xây dựng thương hiệu cá nhân, kinh doanh online bền vững

Ở cái thời đại mà tiếng chuông tin nhắn réo rắt như tiếng gà gáy sáng, sự cô đơn đã trở thành một món xa xỉ phẩm, chỉ còn sót lại trong những góc khuất bé xíu như cái.. nhà vệ sinh – pháo đài cuối cùng của kẻ mộng mơ.

Tôi, Tú Michael, từng nghĩ mình có thể tìm thấy chút tĩnh lặng giữa dòng đời xô bồ, nhưng hóa ra, ngay cả quán cà phê cũng phải bật nhạc inh ỏi như thể sợ khách hàng phát điên vì im lặng.

Vậy nên, hôm nay, tôi ngồi đây, trong cái không gian bé tí mà không ai dám tranh giành, để viết về một chân lý đang bị lãng quên: sáng tạo cần cô đơn!

Bài viết này tôi dành cho những người creator theo MMO chính đạo đang cảm thấy hoang mang và lạc lõng ngoài kia. Hãy đọc thật chậm và ngẫm thật sâu bạn nhé.


Trước khi bắt đầu, Thứ Sáu tuần này (28.03.2025), tôi sẽ có một seminar với chủ đề "Bí Kíp Twitter X" cho các học viên Luyện AI và Trại Gà MMO. Đọc thông tin và đăng ký tham gia tại đây.


1. Sáng tạo sinh ra từ sự cô đơn, không phải từ đám đông

Picasso từng nói, không có sự cô đơn lớn lao, chẳng có tác phẩm nào ra hồn.

Steve Wozniak, cha đẻ của chiếc máy tính cá nhân, cũng khuyên đám hậu bối rằng: “Hãy làm việc một mình, đừng dại mà đâm đầu vào đám đông.”

Chính những đêm cô đơn ấy đã giúp tôi vẽ ra con đường của mình, chứ không phải những buổi tụ tập ồn ào ở quán nhậu.

Tôi nhớ những ngày đầu tập Moondancing, năm 1996, khi mới 11 tuổi, chỉ có tôi và cái TV cũ kỹ phát đi phát lại băng VHS của Michael Jackson.

Trong căn phòng nhỏ ở Hà Nội, không bạn bè, không thầy hướng dẫn, tôi tự mày mò từng bước nhảy, vẽ từng "người que" (stick man) trên giấy để phân tích động tác.

Chính sự cô đơn ấy đã đốt lên ngọn lửa sáng tạo trong tôi, biến tôi từ một thằng nhóc vụng về thành Moondancer số một Việt Nam.

Sáng tạo, tôi tin, là đứa con của bóng tối và tĩnh lặng, không phải của tiếng vỗ tay.

2. Xã hội hiện đại: Kẻ thù của sự tĩnh lặng

Nhìn quanh mà xem, từ văn phòng open-space đến lớp học nhóm, từ nhà thờ đến quán cà phê, sự riêng tư đã bị bóp nghẹt không thương tiếc.

Tôi từng biểu diễn ở khắp các trường đại học, nhưng khi bước vào công việc văn phòng, tôi ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.

Tôi từng làm việc trong một công ty mà bàn làm việc không có vách ngăn, đồng nghiệp thì cứ thi nhau kể chuyện đời, còn tôi chỉ muốn hét lên: “Leave Me ALONE!” (Hãy để tôi yên!)

Nhân tiện, "Leave me alone" cũng là tên một bài hát của Vua Nhạc Pop Michael Jackson mà tôi rất thích. Bạn hãy dành thời gian xem và cảm nhận video bên dưới nhé:

Tôi cũng biểu diễn bài đó trong video này:

Xã hội này dường như mắc chứng sợ im lặng.

Họ thà bật nhạc remix inh tai còn hơn để ai đó ngồi thẫn thờ với suy nghĩ của mình.

Nhà vệ sinh, thật buồn cười, lại trở thành nơi duy nhất tôi có thể trốn để đọc sách hay viết vài dòng.

Ôi, cái pháo đài bê tông ấy đúng là cứu cánh của kẻ hướng nội như tôi!

3. Làm việc nhóm: Con dao hai lưỡi của sáng tạo

Người ta hay rao giảng “10 cái đầu hơn 1 cái đầu,” nhưng sự thật thì sao?

Cứ thử ngồi brainstorm mà xem, một thằng nói nhảm, ba thằng gật gù, còn lại thì lướt điện thoại.

Khoa học đã chứng minh:

Cá nhân làm việc một mình thường vượt trội hơn nhóm cả về chất lượng lẫn số lượng.

Moses, Jesus, Đức Phật – những bậc vĩ nhân ấy đâu có ngồi họp nhóm để tìm giác ngộ?

Họ trốn vào sa mạc, lên núi, dưới gốc bồ đề, để đối diện với chính mình.

Tôi cũng thế, những bài viết hay nhất của tôi đều được viết trong cô đơn, chứ không phải giữa tiếng cười đùa của đám bạn.

Giờ đây, khi lan tỏa MMO chính đạo, tôi cũng chọn cách ngồi một mình, viết từng bài blog, nghĩ từng chiến lược, thay vì ỷ lại vào đội ngũ.

4. Lợi ích bị lãng quên của sự cô đơn

Cô đơn không phải là nỗi buồn, mà là liều thuốc quý.

Một nghiên cứu với 600 lập trình viên cho thấy:

Ai có không gian riêng tư thì code ngon hơn, trong khi đám chen chúc trong văn phòng mở chỉ giỏi than vãn.

Anders Ericsson bảo rằng, muốn giỏi, hãy tự mình đối mặt với khó khăn, đừng chờ ai đó cầm tay chỉ việc.

Hồi tập Moondancing, tôi từng ngã hàng trăm lần, mồ hôi thấm đẫm áo, nhưng không ai đỡ tôi dậy – chính tôi tự đứng lên.

Hồi mới viết blog Yahoo 360 để tự marketing cho chính mình, tôi từng ngồi hàng giờ một mình để mày mò cách viết sao cho ra hồn, không ai giúp, không ai chỉ, nhưng chính cái sự “lủi thủi” ấy đã rèn tôi thành tôi của hôm nay.

Giờ đây, với MMO, tôi ngồi hàng giờ một mình để học hỏi, thử nghiệm, từ affiliate marketing đến xây dựng cộng đồng “Trại Gà MMO.”

Cô đơn dạy tôi kiên nhẫn, rèn tôi sắc bén, và cho tôi không gian để sáng tạo không giới hạn.

Cô đơn, hóa ra, là người thầy nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương.

5. Tư duy tập thể: Cơn ác mộng của kẻ sáng tạo

"Không gian làm việc mở", cái mốt thời thượng ấy, đang giết chết chúng ta từng ngày.

Tiếng ồn, sự gián đoạn, ánh mắt soi mói – tất cả làm tôi phát điên!

Một nghiên cứu ở Đan Mạch cho thấy nhân viên ở văn phòng mở nghỉ ốm nhiều hơn 62%. Tôi tin rằng họ ốm vì stress chứ không phải cảm cúm.

Người hướng nội như tôi, vốn nhạy cảm với mọi thứ, chỉ cần tiếng chuông điện thoại vang lên là đủ để mạch suy nghĩ đứt phựt.

Thế mà các sếp cứ nghĩ văn phòng không vách là thiên đường sáng tạo.

Với MMO chính đạo, tôi chọn làm việc một mình ở nhà, tránh xa cái “thiên đường” ấy để giữ lửa sáng tạo.

6. Cân bằng: Lối đi giữa hai thế giới

Tôi không bảo làm việc nhóm là dở, nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi mỗi người được làm việc một mình trước đã.

Hồi sinh viên, tôi từng lấy cảm hứng từ những buổi biểu diễn tập thể, nhưng các bước nhảy Moondancing đỉnh cao vẫn được tôi hoàn thiện trong cô đơn.

Với “Trại Gà MMO,” tôi livestream để chia sẻ với cộng đồng, nhưng trước đó, tôi luôn dành thời gian một mình để chuẩn bị nội dung.

Xã hội cần hiểu rằng sáng tạo không nở hoa trong tiếng ồn, mà trong sự tĩnh lặng. Hãy trả lại cho chúng ta những góc nhỏ, để những ý tưởng lớn có chỗ sinh sôi.

Tôi cũng vậy, thích cà phê với bạn bè để xả stress, nhưng khi cần viết, tôi trốn vào góc riêng.

Xã hội cần hiểu rằng, sáng tạo không nở hoa trong tiếng ồn, mà trong sự tĩnh lặng.

Hãy trả lại cho chúng ta những căn phòng nhỏ, những giờ phút một mình, để những Wozniak mới có thể ra đời.

Tôi viết bài này trong một buổi chiều lặng lẽ, khi cả thế giới ngoài kia đang bận rộn với những cuộc họp vô bổ. Những buổi "họp lằm họp lốn" cả tiếng đồng hồ mà tôi đã từng tham gia với khuôn mặt như bánh bao thiu.

10 năm trước, tôi từng là một nhân viên ngân hàng mẫn cán, lui cui, cặm cụi với công việc hành chính (hành hạ bản thân mình là chính) diễn ra hàng ngày.

Nhưng tôi chỉ thực sự sống khi ở một mình, khi chỉ có giấc mơ và sự cô đơn làm bạn.

Chính cái cô đơn ấy đã cứu tôi, và tôi tin, nó cũng sẽ cứu được bạn – nếu bạn dám ôm lấy nó.

Vậy nên, lần tới khi đời quá ồn, hãy thử trốn vào.. nhà vệ sinh mà xem, biết đâu bạn sẽ tìm thấy một ý tưởng đổi đời!

Bình luận

banner-Tu Michael
Tu Michael's avatar

Help content creators to make money online by sharing actionable marketing tips #TEDxSpeaker since 2015 ⚠ Fact: Quit 9-5 banking job after 8 years (?!)

Hanoi, Vietnam

tumichael.com/me

Cộng Đồng Tú Michael

Tham gia cộng đồng Trại Gà MMO với hơn 6.000+ thành viên cùng nhau chia sẻ kiến thức MMO văn minh và lành mạnh

1. Sáng tạo sinh ra từ sự cô đơn, không phải từ đám đông2. Xã hội hiện đại: Kẻ thù của sự tĩnh lặng3. Làm việc nhóm: Con dao hai lưỡi của sáng tạo4. Lợi ích bị lãng quên của sự cô đơn5. Tư duy tập thể: Cơn ác mộng của kẻ sáng tạo6. Cân bằng: Lối đi giữa hai thế giới